Thơ: Thầy (3)

21/11/2025

Thầy (3)

Đất lệch cơ đồ đổ ngã nghiêng

Bao nhiêu oan uổng với ưu phiền

Sinh lộ cùng đường duyên tắc biến

Muôn vạn người đi biển máu loang

 

Phải buổi gian nguy biết đá vàng

Tinh thần vô úy chí bền gan

Từ bi chan chứa bao dung chúng

Chịu trận hồng phong phụng pháp tràng

 

Áo vải hài rơm giữ pháp hành

Tấc lòng tha thiết độ nhơn sanh

Gậy trúc trường sơn dường thạch trụ

Hải Đức thiền môn đủ chí thành

 

Hỏa hận tràn lan họa hiểm hung

Nhân tâm ly tán thậm mông lung

Tăng tục đôi đàng đầy ách nạn

Đạo đời hai nẻo hạn nghiệp chung

 

Thầy chẳng ra đi vì đại chúng

Cắm trượng đương thân đấng đại hùng

Chí lớn mưu đồ cơ phục hoạt

Ngục tù hình án vẫn ung dung

 

Núi dựng rừng xanh bóng áo già

Độc hành ly viễn khúc trường ca

Cung đàn cao xướng ai tòng hướng

Du sĩ không nhà đường thẳm xa

 

Khí phách ẩn tàng thân sậy lau

Cất lời tâm huyết dậy cơn đau

Quốc độ, dân sinh cùng đạo cả

Tiếc thay pháp lữ đã phai màu 

 

Trí huệ thậm thâm rất nhiệm mầu

Đồng đạo bao người hiểu được đâu

Long tượng tòng lâm đâu vị tướng

Chỉ vì cơ nghiệp xướng thệ sâu

 

Đạo pháp xương long dân tộc hưng

Lê, Lý, Trần, Lê… cũng đã từng

Thiền sư hộ quốc còn ghi chứng

Sử sách ngàn thu xưng tán danh

 

Đôi mắt tinh anh thấu nhiễu nhương

Giương cao đuốc tuệ giữa đêm trường

Lời tâm huyết gọi trùng quang ấn

Truyền thừa chánh pháp tận hoằng dương

 

Viết sách dịch kinh vẫn miệt mài

Bản hoài chí nguyện chẳng hề phai

Vô ngã dấn thân hành hoạt xử

Xứng danh trưởng tử sứ Như Lai 

 

ĐỒNG THIỆN

Ất Lăng thành,

Bình luận (0)

Viết bình luận :